Phanh!
Lâm gia, lão giả nắm tay thật mạnh dừng trên bàn, đột nhiên vỗ bàn đứng lên, sắc mặt xanh mét nói: " Đông Phương Ngọc thế nhưng xuất hiện? Hơn nữa còn diệt tông chủ Mị Tông? Xong rồi, xác định là xong rồi, thực lực của ta không bằng người Mị Tông, nếu Đông Phương Ngọc tiến đến báo thù, ta căn bản không thể ngăn cản."
Lão giả nôn nóng đi qua đi lại, mặt già càng thêm khó coi, thật lâu sau tựa như hắn đã hạ quyết tâm, cắn răng nói: " Xem ra ta nhất định phải cầu cứu."
Hiện giờ có thể trợ giúp hắn, cũng chỉ có vị đại nhân kia........
.............
" Nơi này chính là Lâm thành, cũng là địa bàn của Lâm gia."
Bên ngoài thành trì, một đạo thân ảnh dừng bước chân, Cố Nhược Vân hơi hơi nâng khóe môi, nhàn nhạt nói: " Cha mẹ hẳn đã tới Lâm thành, hiện tại trước tiên nghĩ biện pháp tìm bọn họ."
Không thể không nói, vận khí Cố Nhược Vân không tồi, coi như nàng mới vừa bước vào Lâm thành liền nhìn thấy có người cùng Đông Phương Ngọc tranh chấp.
" Ngươi biết ta là ai sao?"
Đôi tay Mộ Dung Thiến chống nạnh, phẫn nộ trừng Đông Phương Ngọc trước mặt, tùy hứng nói: " Ta là người Mộ Dung thế gia, nhưng ngươi cũng dám đụng ta! hơn nữa, đụng vào người ta lại không xin lỗi, ngươi tìm chết có phải hay không?"
Hồng Liên lĩnh chủ nhíu nhíu mày, đem Đông Phương Ngọc bảo hộ trong ngực, cười lạnh một tiếng: " Là ngươi đi đứng lung tung đụng phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800195/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.