Cố Nhược Vân nhướng nhướng đầu, quay người nhìn chỗ không trung không xa phía trước, mày hơi hơi động: " Tới!"
Nghe được lời này, Phong Ngọc Thanh sửng sốt một chút, chợt nhìn theo ánh mắt nàng, nháy mắt một đạo hồng y lãnh khốc rơi vào trong mắt hắn, tựa như một hỏa cầu trên bầu trời xẹt qua, rơi xuống trước mặt mọi người.
" Hồng Liên. rốt cuộc ngươi cũng tới."
Phong Tiêu Tiêu xốc lên cái khăn trên đầu mình, hai con mắt ẩn tình ngóng nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân kia, chậm rãi hướng tới hắn đi qua, nhưng mà sau khi nàng nhìn thấy trong ánh mắt lãnh khốc nam nhân kia chỉ có ánh sáng vô tình, không tự chủ được ngơ ngẩn, bước chân bỗng nhiên cũng dừng lại.
Không đúng!
Giờ khắc này, Phong Tiêu Tiêu cảm nhận được một tia không thích hợp, Hồng Liên lĩnh chủ này đã bị nàng mê hoặc, vì sao trong mắt đen của hắn lại thanh minh như vậy? đây căn bản không phải là người trúng mị hoặc chi thuật, bởi vì hắn có cảm xúc!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ mị hoặc chi thuật mất đi hiệu lực?
Phong Tiêu Tiêu ngẩn người, trong đầu không suy nghĩ được gì, trong sân liền truyền đến âm thanh lãnh khốc của nam nhân kia: " Phong Cốc các ngươi không phải mời ta tới tham gia sinh thần đại tiểu thư Phong Cốc sao, thế nhưng lại làm hỷ sự? Thật đúng là đáng chúc mừng."
Oanh!
Như một dạo sấm sét oanh tạc, làm tất cả mọi người ở đây ngẩn ngơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800151/chuong-1237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.