" Phụ thân!"
Sắc mặt Phong Tiêu Tiêu thay đổi, trong mắt đẹp xuất hiện một tia tàn nhẫn: " Chúng ta không thể tiếp tục chờ được, hiện tại nhất định phải bắt giữ Cố Nhược Vân, ta tin nàng còn chưa có đi xa! Vạn nhất nàng chạy thoát, chờ đợi sẽ là tai họa cho toàn bộ Phong Cốc, nữ nhân kia thiên phú quá mức đáng sợ, nếu để nàng trưởng thành, Phong trưởng lão căn bản không làm gì được nàng, cho nên nữ nhi khẩn cầu phụ thân hạ lệnh đuổi giết Cố Nhược Vân, hơn nữa để Phong Ngọc Thanh xuống mồ an nghỉ!"
Thình thịch!
Sau khi Phong Tiêu Tiêu nó xong lời này, liền vội vàng quỳ trên mặt đất, khuôn mặt bình tĩnh nói.
" Khẩn cầu cốc chủ đuổi giết hung thủ, vì nhị thiếu gia báo thù rửa hận!"
Đám người Bạch lão cũng quỳ xuống, khẩn cầu nói.
" Đủ rồi!" cốc chủ phất phất tay, ngữ khí uy nghiêm vang lên trong phòng, " Cho dù đuổi giết nàng, Phong Ngọc Thanh cũng không có khả năng sống lại, một khi đã như vậy, ngựa chết cứ coi như ngựa sống! Ta tạm thời tin tưởng bọn họ một lần, nhưng nếu sau ba ngày nàng còn chưa có xuất hiện, ta đây sẽ làm nàng hiểu rõ đắc tội Phong Cốc kết cục bị thảm như thế nào! mặc dù chân trời góc biển, thiên đường hay địa ngục, ta đều sẽ đuổi giết nàng, không chết không ngừng!"
Oanh!
Khí thể trên người cốc chủ cuồn cuộn phát tán, đem cái bàn trước mặt đánh nát, ánh mắt hắn tràn ngập lạnh lẽo,trong âm thanh tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800126/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.