Đáng tiếc …
Cố Nhược Vân cũng không phải là người bình thường!
Nếu cùng là Võ Thánh sơ kỳ, như vậy dưới sự đe dọa của nhiều cường giả Siêu Phàm đều sẽ trở nên không có ý chí phản kháng.
Cho dù trong tay nàng không có linh thú, nếu nàng muốn chạy trốn những người này cũng không làm gì được nàng.
Vô luận Phong Tiêu Tiêu cẩn thận cỡ nào, chung quy vẫn là xem thường nàng!
“ Ta cùng Phong Tiêu Tiêu không oán không thù, nàng lại phái người tới giết ta, một khi đã như vậy ta đây cũng không cần khách khí,” Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói, “ Thiên Khung, Trì...những người này các ngươi có nắm chắc chiến đấu?”
Bá!
Âm thanh nàng chưa dứt, bên cạnh xuất hiện hai đạo thân ảnh.
Trong đó một người có khuôn mặt tuấn lãng, biểu tình uy nghiêm, có nét uy phonh quân lâm thiên hạ. Một người còn lại thì nhỏ xinh đáng yêu, khuôn mặt phấn nộn làm người khác vạn phần triều mến. Nhưng mà, trong mắt nàng không có thiên chân vô tà giống như hài tử bình thường, chỉ có thị huyết lạnh nhạt, còn có sát ý vô cùng vô tận.
“ Chủ nhân,” Chu Tước nâng lên khóe môi, mắt to thật sâu ngóng nhìn những người Phong Cốc trước mặt, nói, “ Những người này liền giao cho ta cùng Thiên Khung lão đại, một đám kiến hôi mà thôi, mặc dù có Siêu Phàm hậu kỳ thì như thế nào? bản đại nhân sẽ đánh bọn họ như đánh chó!”
Nói xong lời này, thân thể nho nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800094/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.