" Nhân loại, ngươi tìm chết!"
Mắt thấy công kích của mình bị người khác ngăn cản, người Đá bạo nộ, nắm tay hung hăng đánh về phía ngực của nam tử áo đen, mang theo khí thế không thể ngăn cản, thế như chẻ tre rơi xuống.
Phanh!
Hắc y nam tử nâng tay lên, nắm chặt lấy nắm tay người Đá, bước chân hắn bị người Đá đẩy lùi về sau vài bước, một đôi con ngươi thâm thúy lãnh khốc không một chút dao động, trên mặt nạ màu đen, ánh sáng hiện tại trong di tích phản chiếu lên mặt nạ lạnh lẽo.
Tầm mắt Cố Nhược Vân trước sau nhìn hắc y nam tử trước mặt, trong ánh mắt thanh lãnh mang một tia dao động.
Chẳng lẽ...là hắn?
Sẽ không!
Huynh trưởng hẳn là ở Tây Linh đại lục, như thế nào lại vào Đệ Nhất Thành? Huống chi, nếu hắn quả thật là Cố Sanh Tiêu, tuyệt đối sẽ không che giấu thân phận của mình.
Như vậy, rốt cuộc nam tử cứu mình có lai lịch gì?
" Nhân loại, ngươi đừng vọng tưởng chiến thắng ta, căn bản là không có khả năng, cho nên ta khuyên ngươi vẫn là xin tha đi!"
Thấy hắc y nam tử thế nhưng có thể chặn lại công kích của mình, người Đá giận tím mặt, đôi mắt dường như có thể phun ra lửa giận.
Hắc y nam tử nhẹ nhàng mấp máy môi, ánh mắt lãnh khốc nhìn chăm chú vào người Đá, trước sau vẫn không nói gì, cũng làm người khác không thể thấy rõ biểu tình của hắn dưới mặt nạ.
Chỉ là, trên người nam tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800054/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.