Cố Nhược Vân giật giật khóe miệng, cười như không cười nhìn dung nhan tái nhợt của nam nhân: " Ngươi muốn ta nguyện trung thành với ngươi?"
" Không," nam nhân lắc lắc đầu, âm thanh hắn thực suy yếu giống như tùy thời đều sẽ biến mất, " Ta là muốn ngươi giúp ta! Mà ta, có thể trả thù lao cho ngươi!"
" Không biết thù lao ngươi lấy ra như thế nào?" Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, không cho là đúng nói, " Nếu thù lao kia có thể làm cho ta động lòng, nói không chừng ta sẽ suy xét một chút."
Nam nhân nhìn Cố Nhược Vân, chậm rãi mở miệng: " Tên của ta là Phong Ngọc Thanh."
Phong Ngọc Thanh?
Nghe mấy chữ sau, mặt mày Cố Nhược Vân chợt tắt, hỏi: " Ngươi là người Phong Cốc? Phế vật nhị thiếu gia Phong Cốc ăn chơi trác táng?"
Mọi người đều biết, nhị thiếu gia Phong Cốc tính tình không tốt, sau lại bị người ám toán phế đi thực lực, cho nên vị trí thiếu chủ Phong Cốc rơi xuống trên người có thực lực cường hãn là Phong Tiêu Tiêu! Nhưng mà hiện giờ xem ra, nhị thiếu gia Phong Cốc này cũng không giống như đồn đãi bên ngoài.
Phong Ngọc Thanh cười cười: " Không sai, ta chính xác là phế vật nhị thiếu gia Phong Cốc ăn chơi trác táng kia! Đương nhiên, nếu ta tính tình không xấu tới mức như vậy, chỉ sợ Phong Tiêu Tiêu đã giết ta! Nhưng không nghĩ tới, chỉ sợ ta ăn chơi trác táng thành tính, che giấu tu vi, đến cuối cùng nàng vẫn không buông tha ta!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800027/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.