Dạ Nặc biết cách làm người của Thiên Bắc Dạ, nếu không phải tàn nhẫn trêu chọc hắn thì hắn cũng không có khả năng đối với ngươi hạ sát thủ! Bởi vậy có thể thấy được, nữ nhân này khẳng định đã làm ra chuyện gì khiến hắn không thể nhịn được.
" Ha hả."
Dung Nguyệt mới vừa chạy tới thấy được màn trước mắt, cười lạnh một tiếng, tầm mắt đã trở nên lạnh băng không còn nhu hòa như trước, lạnh nhạt chăm chú nhìn Thiên Bắc Dạ đang đứng trong lều trại: " Mị tông chúng ta có lòng tốt giữ lại các ngươi, các ngươi lại như vậy đối đãi đệ tử Mị tông?"
Không cần nghĩ, khẳng định Dung Nguyệt biết kế sách của Tuyết Linh đã thất bại, đã gây ra kết cục như bây giờ.
Cho nên, nàng không nhịn được đem Tuyết Linh mắng một trận ở trong lòng, một cái nam nhân cũng câu dẫn không được, nàng lại không biết xấu hổ xưng bản thân là đệ tử Mị tông?
" Sư tỷ."
Phanh!
Thân mình Tuyết Linh ngã thật mạnh trên đất, âm thanh tràn ngập suy yếu, con ngươi một mảnh oán hận: " lúc trước thái độ của sư muội đối bọn họ quá kém, cho nên....cho nên nghe sư tỷ phân phó tới xin lỗi bọn họ, ai biết....ai biết người nam nhân này nhìn trúng mỹ mạo của ta, muốn ta làm tiểu thiếp, ta không chấp nhận.....hắn thẹn quá thành giận, liền động thủ giết ta."
Mặc dù nàng có chết, tuyệt đối cũng không để hai người kia sống tốt!
Dung nguyệt cười lạnh một tiếng, sát khí trên người kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799978/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.