Biến thái đáng chết này, thế nhưng lại muốn trâu già gặm cỏ non, mệt cho hắn tín nhiệm nàng cho tới nay, thế nhưng không có hảo tâm.
Cho dù dung mạo Dung Nguyệt thoạt nhìn rất là trẻ tuổi, tuổi thật hoàn toàn có thể bằng với nương hắn, mà chẳng qua hắn mới mười bốn tuổi mà thôi, lão bà này không phải biến thái thì là cái gì? Quả thự ghê tởm chết hắn.
" Đúng rồi, Dung Nguyệt sư tỷ," Tuyết Linh vừa định rời đi đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Dung Nguyệt, nói: " Ta đối nam nhân hồng y tóc bạc cảm thấy rất hứng thú, nhưng dường như hắn không hề bị ảnh hưởng chi thuật mị hoặc của chúng ta, cho nên không biết sư tỷ có thể hay không....."
Hiện tại, chỉ cần nghĩ đến dung mạo của Thiên Bắc Dạ, Tuyết Linh liền nhịn không được tâm xuân nhộn nhạo.
Nhưng bởi vì kết cục của Ngọ Mị Nhi, nàng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
" Nam nhân kia cũng không khống chế được," Dung Nguyệt nhíu nhíu mày, " Lấy thực lực của ngươi muốn đi câu dẫn hắn, sợ là không dễ dàng như vậy! Bất quá,ta có thể ảm nhận được thiên phú của nam nhân kia thực không tồi, nếu dùng hắn lấy dương bổ âm, lực lượng của ngươi sẽ tăng lên một đoạn lớn."
" Sư tỷ, ta đây nên làm như thế nào?"
Nghe vậy, Dung Nguyệt trầm mặc nửa ngày, đáy mắt xẹt qua một tia sáng: " Nam nhân kia cũng không khống chế được, nhưng mà ngươi đừng quên tất ả nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799973/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.