" Phụt."
Sau khi lời này nói xong, một tia cười khẽ bỗng nhiên truyền đến, chợt âm thanh non nớt của Chu Tước vang lên: " Thiên đường? Thiên đường không phải người sau khi chết mới đến nơi đó được hay sao? Chẳng lẽ chỉ có chết mới đến Đệ Nhất thành?"
Sắc mặt sứ giả đột nhiên đen lại, nếu không phải Chu Tước chỉ là một cái hài tử năm sáu tuổi, tất nhiên hắn sẽ làm tiểu nha đầu này biết chửi bới Đệ Nhất thành sẽ có kết cục gì.
" Hừ!" sứ giả hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo nói, " Mục đích hôm nay ta tới đây là để dẫn các ngươi đi Đệ Nhất thành, bởi vậy ta sẽ không so đo cùng một tiểu nha đầu! Chỉ là, ta cần phải nói cho các ngươi biết một chút quy tắc của Đệ Nhất thành."
" Đệ Nhất thành chúng ta cùng vị trí đại lục của các ngươi không giống nhau, có thể nói trong mắt cư dân Đệ Nhất thành, người trên đại lục chỉ là một ít người thế tục*, cho dù là tầng thấp nhất tồn tại, cũng mạnh hơn so với người ở thế tục các ngươi! Cho nên, ngươi đừng tưởng rằng người thế tục các ngươi có thể làm xằng làm bậy, đi Đệ Nhất thành sẽ không thể như vậy! Không sai, xác thật thiên tài ở thế tục không ai bì nổi! Đáng tiếc, trong mắt cường giả Đệ Nhất thành chúng ta, ngươi bất quá cũng chỉ là hạng người bình thường."
( *thế tục: tập tục ở đời hoặc nói khái quát là đời sống trần tục, người trần tục)
Thân là sứ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799943/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.