Mộc Từ Từ khẽ gật đầu, trên dung nhan thanh tú lộ ra vẻ mặt ngưng trọng: " Gia gia, ta cảm thấy chúng ta vẫn là đừng nên nhảy vào vũng nước đục! Bên người Cố Nhược Vân kia có một linh thú cấp bậc Võ Thánh, cho dù lúc trước gia gia ngoài ý muốn đạt được cảnh giới Võ Thánh, nhưng là......"
Đôi mắt đẹp của nàng xẹt qua một tia sáng khác thường, tiếp tục nói: " nàng có thể đem linh thú này bắt được, cũng đã chứng minh linh thú này không phải là con át chủ bài lớn nhất trong tay nàng!"
Có lẽ Giang lão bọn họ cũng không có nghĩ tới, gia chủ Mộc gia đã sớm là một cường giả Võ Thánh.
Bởi vì hắn không buông bỏ được Mộc gia, không muốn tiến vào Đệ Nhất thành, cho nên vào thời điểm đột phá đã đi tới một nơi hẻo lánh, hơn nữa đem việc này che giấu đi.
Cho nên, cho dù Giang lão biết lão nhân Mộc gia có thực lực rất mạnh, lại không rõ ràng hắn tột cùng đã đến cấp bậc gì.
Mộc lão gia tử gật đầu: " không sai, Từ Từ, ngươi phân tích rất chính xác! Dựa theo suy nghĩ của người bình thường, con át chủ bài lớn nhất chỉ ở thời điểm muốn bảo toàn tính mạng mới sử dụng, nếu nàng có thể tùy tiện để cho một linh thú Võ Thánh xuất hiện, vậy đã chứng minh trong tay nàng khẳng định còn sẽ có con át chủ bài khác tồn tại! Cái nha đầu kia thật đúng là không đơn giản."
Mộc Từ Từ nhẹ nhàng cười, đáy mắt lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799910/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.