" Không sai."
Cổ gia cười lạnh một tiếng: " Lam Chước, ta cũng là một trong tứ đại gia tộc cảnh cáo ngươi một câu, nha đầu này thiên phú hơn người, tiền đồ vô hạn, có lẽ một ngày nào đó, ngươi sẽ hối hận vì lựa chọn của hôm nay!"
" Thiên phú cường đại thì như thế nào? cũng phải xem nàng có sống được đến ngày đó không."
Đối với cảnh cáo của Cổ gia, Lam Chước không cho là đúng.
Theo tính cách của kẻ điên Hồng Liên lĩnh chủ kia, không có khả năng để cho địch nhân ngày càng trưởng thành, hắn dám cam đoan, nha đầu này tuyệt đối không thể sống tới thời điểm đó.
Đương nhiên, Lam Chước căn bản không nghĩ tới, Cố Nhược Vân là huyết mạch của Hồng Liên lĩnh chủ.
Hồng Liên lĩnh chủ thân là phụ thân, sao có thể tự mình làm tổn thương nữ nhi mình nhiều năm nhớ mong khổ sở? Về điểm này hắn không hề nghĩ tới, cuối cùng chính là hối hận!
" Giang lão gia, làm sao các ngươi có được tin tức của thần khí kia?" Cố Nhược Vân quay đầu nhìn Giang lão hỏi.
Giang lão ha hả cười: " Lúc trước chúng ta có tìm kiếm qua, chỗ không xa Thiên Sơn lâm có một sơn động thần bí, hơn nữa, ta cảm nhận được hơi thở trong sơn động không có tầm thường, nếu ta đoán không sai mà nói thần khí hẳn là trong sơn động kia."
Sơn động thần bí?
Cố Nhược Vân giật mình.
Như vậy là sao? Bản thân vừa mới đem Cửu Hoàng lấy ra, liền xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799813/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.