" Không sai!"
Lâm Phỉ cũng không có phủ nhận việc do chính mình làm ra, hắn cười lạnh nói: " Đám thôn dân kia dám thu lưu ngươi, quả thực chính là tìm chết! Đặc biệt khi chúng ta tìm tới cửa còn dám phủ nhận tung tích của ngươi, căn bản chính là không để Lâm gia chúng ta vào trong mắt. Quang trọng hơn là, Cố Nhược Vân lúc trước ngươi thoát khỏi sự đuổi bắt của Lâm gia, ngươi phải biết bản thân bị trừng phạt! Mà trừng phạt của chúng ta đối với ngươi, chính là giết những người có quan hệ cùng ngươi! Thế nào? Nhìn những người đã từng trợ giúp mình chết đi, có phải trong lòng thật không dễ chịu? Ha ha, ta muốn chính là kết quả này!"
Cố Nhược Vân chậm rãi đứng lên, hờ hững nói: " những thôn dân đó xác thực là từng thu lưu ta, chẳng qua, bọn họ đều là những người bình thường không phải võ giả, Lâm gia các ngươi cao cao tại thượng, lại không buông tha cho người thường?"
" Người thường?" Lâm Phỉ khịt mũi coi thường: " Thì tính như thế nào? Lâm gia ta muốn giết người, mặc kệ là ai đều phải chết! Đây là thế giới cường giả vi tôn! người thường bản thân là kẻ yếu, cũng không có tư cách tồn tại!"
" Thân là kẻ yếu liền không có tư cách sống trên đời?" Nét mặt Cố Nhược Vân hiện ra tia cười lạnh, mắt lạnh nhìn khuôn mặt cao ngạo Lâm Phỉ, " Hi vọng ngươi nhớ kỹ lời chính mình nói ra!"
" Hừ."
Lâm Phỉ hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799801/chuong-1061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.