Từ lúc nàng rời đi Tây Linh đại lục, cũng nhận thức một ít cường giả! Cho dù là kẻ địch, thấp nhất cũng là cảnh giới Võ Hoàng! Cho nên, thật lâu rồi nàng không có thấy qua lực lượng Võ Vương.
Nhưng mà, lời nói này rơi vào trong tai của thủ lĩnh đạo tặc, hắn cho rằng Cố Nhược Vân khen tặng hắn.
Mà xem ở lời nàng khen tặng hắn, cho nàng thống khổ ít một chút.
" Hừ, nếu ngươi muốn biết lực lượng Võ Vương có bao nhiêu cường đại như vậy, ta đây liền đáp ứng ngươi!" thủ lĩnh đạo tặc cười lạnh một tiếng, rồi sau đó búng thân mình, rơi xuống đứng trước mặt Cố Nhược Vân.
Ánh mắt hắn như dao nhỏ sắc bén, dữ tợn đầy mặt, khủng bố đến cực điểm.
" Thủ lĩnh, làm cho nha đầu tìm chết này biết thế nào là thực lực Võ Vương!"
" Không tồi! Nàng cũng dám nghi ngờ thực lực thủ lĩnh chúng ta, cái này tìm chết có gì khác nhau?"
Đám đạo tặc nhìn đến thủ lĩnh của mình rốt cục muốn ra tay, một đám đều kêu gào.
Phải biết rằng, bọn họ đã thật lâu cũng chưa thấy thủ lĩnh đối với người khác ra tay! Xung quay ở đây, ai khi nghe tên thủ lĩnh bọn họ đều dọa sợ? Cũng chỉ có tiểu nha đầu không biết sống chết này lại dám can đảm khiêu khích thủ lĩnh!
" Xong rồi."
Hoa thẩm có chút không đành lòng nhắm hai mắt lại, khẽ thở dài một tiếng.
" Tiểu Vũ, nếu có cơ hội ngươi lập tức chạy nhanh trốn đi," Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799769/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.