Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Ngươi sai rồi, thực lực của hắn quả thật rất thấp, nếu không cũng không cần lừa gạt khắp nơi. Nhưng mà, đầu óc của hắn thật linh hoạt, nếu hai người các ngươi liên hợp lại, một cố vấn, một dũng giả, lqđ nói không chừng sẽ có hiệu quả không tưởng được."
Lam Ca ngẩn người: "Ngươi đối với hắn........ Giống như vô cùng hiểu rõ."
"Không sai," Cố Nhược Vân mỉm cười, con ngươi nhìn bầu trời xuất hiện một chút hoảng hốt: "Ta và hắn, từng gặp mặt một lần, cho nên coi như là quen biết đi."
Chỉ là, kia đã là chuyện kiếp trước.
Khi đó nàng và Kim Đế nghe nói một sơn mạch nào đó có di tích xuất thế, nên kết bạn mà đi, nhưng mà, bởi vì di tích đưa tới vô số cường giả, vì vậy hai người bọn họ cũng là thật không dễ dàng mới từ trong nhiều cường giả như vậy đoạt vài món bảo bối.
Nhưng mà làm cho người ta thật không ngờ là, ở trong trận chiến tranh đoạt di tích này, có một người thắng lớn!
Người kia, chính là thiếu niên Lưu Nguyệt!
Sau đó bọn họ đã quen biết, cho dù người này thường xuyên lừa gạt, cũng rất là thông minh, người bị lừa ở trong tay hắn nhiều không đếm xuể. Đó chính là lần đầu tiên bọn hắn gặp nhau, cũng là lần cuối cùng.
Bởi vì sau khi trở về từ địa phương kia, nàng đã gặp phải Hạ gia đuổi giết, sau đó trùng sinh.
Có lẽ qua nhiều năm như vậy, người này đã sớm quên tình cảnh năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799738/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.