"Vách tường? Ha ha, quân sư, ngươi đang đùa ta sao? Thế nào ta thấy không được nơi đó có vách tường gì? Có phải ngươi mềm lòng, cho nên dùng loại lấy cớ này đùa chúng ta hay không?"
"Chậc chậc, khó trách nhiều năm như vậy quân sư cũng không tìm nữ nhân nào, thì ra là long dương chi hảo (thích nam nhân),nhưng mà, hôm nay chúng ta phải làm việc, liên quan tới cả Thiên Lang dong binh đoàn, có phải quân sư có chút rất không có trách nhiệm hay không?"
Nghe những âm thanh trào phúng đó, quân sư càng thêm phát hoảng, nhưng mà, trước mặt y quả thật có một bình chướng, ngăn cách hai người bọn họ.
Mặt của đội trưởng Thiên Lang vẫn âm trầm, chưa từng mở miệng, đôi mắt của y liếc về phía Hạ Lâm Ngọc, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.
"Hạ ca ca."
Cổ Lan phục hồi tinh thần lại từ trong kinh hách vừa rồi, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Lâm Ngọc: "Ngươi làm cái gì, vì sao y lại cho rằng nơi này có một bức tường?"
Hạ Lâm Ngọc cười cười: "Lúc trước khi ngươi và Hỏa Diễm Sư đang trì hoãn thời gian, ta ở trong này thiết trí một trận pháp, điều này cũng là nguyên nhân vì sao ta không có đi ra trợ giúp các ngươi, cũng may rốt cục ta cũng thành công."
"Trận pháp?" Vẻ mặt Cổ Lan vui sướng: "Hạ ca ca, ngươi biết trận pháp?"
"Ừ, là tỷ tỷ dạy ta," Vẻ mặt Hạ Lâm Ngọc nhu hòa xuống: "Nàng lo lắng có khi nàng không ở bên người, sẽ làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799722/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.