Chương trước
Chương sau
Vốn Lam Ca còn bởi vì Cố Nhược Vân phủ nhận mình mà có chút giận, sau khi nghe thấy lời nói kế tiếp của nàng, con ngươi màu lam giống như đá quý không tự chủ được sáng lên, như chớp như không nhìn Cố Nhược Vân.

"Ngươi là một Luyện Đan Sư?"

Luyện Đan Sư?

Chủ quán chung quanh ban đầu còn "ào ào" tò mò nhìn về phía quầy hàng của Lam Ca, hiện giờ sau khi nghe thấy ba chữ này, bất giác cười nhạt.

Lam Ca người này, cho rằng mình tùy tiện làm ra mấy viên kẹo viên, đã nói mình là Luyện Đan Sư? Luyện Đan Sư trân quý cỡ nào? Trừ bỏ Cố Nhược Vân trước đó không lâu danh dương vạn dặm ở phía trên đại hội Dược Tông ra, còn chưa có có Luyện Đan Sư khác xuất hiện.

Hắn không biết xấu hổ đội cho mình một cái mũ lớn như vậy?

Chỉ có Diệp Ảnh vẫn không nói gì, ánh mắt từ kinh ngạc lúc ban đầu biến thành khiếp sợ.

Hắn có thể nghe ra, Cố cô nương là đang chỉ đạo Lam Ca, chẳng lẽ Lam Ca thật sự có thể luyện chế đan dược?

"Đáng tiếc," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nhẹ nhàng cười nói: "Vị không tệ, lực không đủ, cũng chỉ có thể chữa trị một số chứng cảm mạo bình thường, nếu là võ giả bị thương, lại không thể tiến hành chữa trị."

Khuôn mặt Lam Ca đỏ lên, có chút xấu hổ nói: "Ta không có đan phương, nếu cho ta một đan phương, ta nhất định có thể luyện chế ra đan dược trên đan phương."

"Không," Trên mặt Cố Nhược Vân treo nụ cười như trước, âm thanh nhàn nhạt nói: "Cho dù cho ngươi đan phương, ngươi cũng không nhất định có thể lập tức luyện chế ra, nhưng mà, nếu ngươi nguyện ý bái ta làm sư phụ, ta nguyện ý dạy ngươi."

Không thể không nói, nam nhân này quả thật là một thiên tài.

Ở dưới tình huống không có đan phương, hắn có thể luyện chế ra đan dược! Thiên phú bực này, khác hẳn với người thường! Nếu có thể tiến hành bồi dưỡng hắn, thành tựu ngày sau, tất nhiên sẽ khiếp sợ khắp đại lục!

Hơn nữa, càng làm cho Cố Nhược Vân để ý là, một tầng thân phận khác của người này........

Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Nhược Vân hiện lên vẻ sắc bén.

Nếu nàng không có đoán sai mà nói, Lam Ca cũng không tính là nhân loại! Hắn là một gã bán thú nhân! Trong cơ thể có được huyết thống Linh Thú, chỉ là huyết thống này chẳng phải thật tinh thuần mà thôi.

Cho nên, mẫu thân của Lam Ca hẳn là một con Linh Thú!

Không nghĩ tới đến chợ đen một lần, sẽ có thu hoạch lớn như thế! Lam Ca đồng thời tụ tập tất cả ưu điểm của nhân loại và Linh Thú, nếu dùng phương pháp thích đáng, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều lần!

"Ngươi........ Ngươi là một Luyện Đan Sư? Hơn nữa còn nguyện ý thu ta làm đồ đệ?"

Lam Ca kích động.

Nữ tử này chính là ăn vào đan dược mình luyện chế, có thể quá đoán ra mình dùng dược liệu gì luyện chế thành, vậy thân phận của nàng, tất nhiên là Luyện Đan Sư chân chính không thể nghi ngờ!

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười: "Đi thôi, chợ đen này đã không có gì để dạo, chúng ta trở về đi."

Diệp Ảnh có chút kinh ngạc, nhìn về phía Cố Nhược Vân, hỏi: "Cố cô nương, chẳng lẽ ngươi không có hứng thú gì đối với bảo bối chợ đen sao? Chỉ cần ngươi thích, Diệp Ảnh ta lập tức mua đến tặng cho ngươi, để hồi báo ân cứu mạng của ngươi đối với dong binh đoàn chúng ta."

Nghe vậy, Cố Nhược Vân lắc đầu: "Bảo bối lớn nhất chợ đen, đã bị ta đào đi rồi, bảo vật khác nhiều thế nào, lại không phải ta cần."

Bảo bối lớn nhất chợ đen đã bị nàng đào đi rồi?

Diệp Ảnh không hiểu ra sao, thật sự không rõ lời này của Cố Nhược Vân là có ý tứ gì.

Mà ở trong sự chần chờ của hắn, Cố Nhược Vân đã đi về phía ngoài chợ đen, ngay cả Lam Ca cũng bắt đầu thu thập quầy hàng, sau đó đuổi nữ tử phía trước........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.