Edit: kaylee
"Cố cô nương, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề hay không?"
Tầm mắt Diệp Ảnh từ trên người Cổ Lan dời về phía Cố Nhược Vân, vấn đề này, là mấy ngày nay tới nay, hắn luôn luôn muốn hỏi nhưng không có hỏi ra miệng.
"Nói." Cố Nhược Vân nhíu mày, lời nói ngắn gọn nói.
"Ta muốn biết, mấy tháng trước, thiên tài nữ tử Cố Nhược Vân danh dương vạn dặm trên đại hội Dược Tông, lqđ có phải chính là ngươi hay không?"
Ngay từ đầu, có lẽ Diệp Ảnh không có nghĩ tới phương diện này.
Nhưng từ sau khi Thú Vương thay đổi thái độ, hắn đã vài lần muốn hỏi nàng!
Dù sao, hắn thật sự không nghĩ ra, trừ bỏ biến thái kia ra, còn ai có lực lượng khiến một thánh thú trở nên sợ hãi như thế?
Mà nếu là nàng, xảy ra chuyện không thể tưởng tượng thế nào, đều là nên!
Bá bá bá!
Nhất thời, toàn bộ rừng rậm đều an tĩnh lại.
Ánh mắt mọi người đều tề tụ ở trên người Cố Nhược Vân, giống như đều đang chờ đợi đáp án của nàng.
Tĩnh!
Khắp rừng rậm, yên tĩnh chỉ có âm thanh gió nhẹ phất động.
Lúc trái tim của mọi người ở đây nâng lên một chút, nữ tử nhẹ nở nụ cười, tiếng cười kia rơi vào trong rừng rậm, vang vọng từng hồi.
"Không sai, chính là ta!"
Ầm!
Giống như là một tia sét, hung hăng đánh ở trong lòng mọi người.
Có một số người kinh ngạc nói không ra lời, đôi mắt nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799692/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.