Edit: kaylee
Thiên Phạt Chi Sâm, rộng rãi khôn cùng.
Đến nay đều không có người biết rốt cục Thiên Phạt Chi Sâm kéo dài bao nhiêu thước, nhưng mà, l^q"đ nếu Cố Nhược Vân muốn đi từ Hắc Vân thành tới chủ thành, Thiên Phạt Chi Sâm hiển nhiên là con đường nhanh nhất! Nếu như đi theo đường khác, sợ rằng phải vòng cực xa, có lẽ nửa năm cũng khó có thể tới chủ thành.
Lúc này, dưới bầu trời đêm Thiên Phạt Chi Sâm, một đám người quay chung quanh lửa trại mà ngồi, ngọn lửa đỏ bừng kia giống như là ánh sáng mặt trời này là một ngọn đèn sáng trong đêm đen.
Trừ bỏ Anh thúc vẫn duy trì hoài nghi đối với bọn họ kia ra, nhóm đoàn viên khác trong dong binh đoàn ở sau khi trải qua thời gian ở chung ngắn ngủi, cũng buông xuống tất cả cảnh giác, cũng bất ngờ khuyên Hạ Lâm Ngọc uống rượu cùng bọn họ, nhưng mà Hạ Lâm Ngọc chưa từng ở chung với loại hán tử hào sảng này chỉ có thể vẻ mặt xấu hổ, muốn cự tuyệt, lại không biết mở miệng như thế nào.
"Ngươi mặc kệ bọn họ, bọn họ chính là đức hạnh này, cho dù là lên chiến trường cũng không rời đi rượu."
Ngay tại khi Hạ Lâm Ngọc cầu cứu nhìn về phía Cố Nhược Vân, một giọng nói điềm mỹ truyền đến từ bên kia của hắn.
Hắn giật mình, lúc quay đầu nhìn lại, thì chạm vào một đôi mắt to trong veo như nước.
Ánh mắt thiếu nữ giống như là có thể nói, linh hoạt động lòng người, trên mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799670/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.