Edit: Kaylee
Sau khi rời khỏi nơi ở của Tá Thượng Thần, Cố Nhược Vân tính toán trở lại phòng khách nghỉ ngơi, lại không nghĩ rằng mới vừa đi vào hậu viện, đã nghe được một trận huyên náo truyền đến, không tự chủ được nhíu mày.
"Một phế nhân như ngươi, cũng dám đắc tội tiểu thư Phỉ Phỉ của chúng ta? Tiểu tử, ta khuyên ngươi vẫn là đi tìm tiểu thư Phỉ Phỉ dập đầu nhận sai, nói không chừng nàng sẽ bỏ qua cho tỷ đệ các ngươi."
Lúc này, ở ngoài phòng khách, một đám người đang vây quanh Hạ Lâm Ngọc muốn xuất môn.
Đầu lĩnh là một nam tử áo xám, vênh váo tự đắc ngẩng nhìn xuống Hạ Lâm Ngọc, trong mắt kia tràn ngập trào phúng và khinh thường.
Hoàng Phỉ Phỉ là ai? Nữ nhi của Hoàng trưởng lão, toàn bộ người Dược Tông ai dám đắc tội nàng ta? Nhưng những người này vậy mà không thức thời như thế, dám can đảm đối địch với Hoàng Phỉ Phỉ, này chẳng phải là muốn chết?
Cho nên, lúc Hoàng Phỉ Phỉ vừa tới tigm bọn họ, bọn họ lập tức nghe theo phân phó của nàng ta tiến đến gây sự với bọn họ!
Cho rằng có Lâm quản sự làm chỗ dựa là có thể muốn làm gì thì làm? Ở trong Dược Tông quyền lợi của một quản sự như hắn há có thể so được với trưởng lão? Nếu không phải trong tay hắn có lệnh bài của Tông chủ, lee~lqđ phỏng chừng lúc trước Hoàng Phỉ Phỉ đã không để cho đôi tỷ đệ này tiến vào Dược Tông.
Ánh mắt của Hạ Lâm Ngọc nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799510/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.