Edit: Kaylee
Vì vậy sau khi Hoàng trưởng lão nói xong những lời này, sắc mặt của Cao Lâm càng thêm khó coi, giọng nói già nua lộ ra lạnh lùng: "Nha đầu kia không chỉ là đệ tử của Y thánh, mà ta và nàng cũng rất hợp ý, cho nên bản Tông chủ tuyệt sẽ không làm cho nàng rời đi, huống chi, ta mới là Tông chủ Dược Tông này, nào đến lượt một trưởng lão như ngươi khoa tay múa chân?"
"Ha ha ha!"
Hoàng trưởng lão cười to ba tiếng, rồi lão đột ngột thu liễm tiếng cười, con ngươi âm trầm đảo qua trên người mấy người trong thư phòng, lạnh giọng nói: "Tông chủ, hi vọng ngươi không hối hận vì quyết định hôm nay!"
Nói xong lời này, lão hung hăng phất tay áo, cũng không quay đầu lại rời đi.
Nhìn bóng dáng Hoàng trưởng lão biến mất, con ngươi Cố Nhược Vân trầm xuống vài phần, hỏi: "Hoàng trưởng lão chỉ là một trưởng lão mà thôi, lqd vì sao lại nói ra loại lời nói này? Không biết có phải có nguyên nhân gì hay không?"
Nếu nàng không có đoán sai, ngay từ đầu Cao Lâm quả thật bởi vì uy hiếp của Hoàng trưởng lão mà do dự, sau lại từ chối mấy lần mới lựa chọn đứng ở bên phía nàng.
Nếu trong tay Hoàng trưởng lão không có át chủ bài nào, cũng sẽ không thể xuất hiện loại hiệu quả này.
"Cố cô nương, chuyện này để ta giải thích với ngươi đi," Lâm Dương nhìn về phía Cố Nhược Vân, nói: "Tuy rằng Hoàng trưởng lão này là trưởng lão Dược Tông, nhưng mà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799480/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.