Edit: Kaylee
Tá Thượng Thần nhíu mày, con ngươi như hoa đào kia giống như có ý lại như vô tình đảo qua trên người Hoàng Phỉ Phỉ, lqđ chỉ là một cái liếc mắt này, khiến cho Hoàng Phỉ Phỉ cảm nhận được vô tận hàn ý, thân mình nhịn không được rùng mình một cái.
Nhưng mà, lúc nàng ta lại nhìn về phía yêu nghiệt kia, thì thấy yêu nghiệt vẫn tựa vào phía trên kiệu y như trước, tư thái lười nhác mà tuyệt diễm.
"Hoàng Phỉ Phỉ!" Lâm Dương giận tím mặt, hắn chẳng thể nghĩ tới mình chỉ không lưu ý một cái, nữ nhân này đã nói ra lời nói như thế, vạn nhất làm cho Hồng Liên Lĩnh chủ nghe được, toàn bộ Dược Tông đều sẽ bị san thành bình địa trong nháy mắt!
"Hiện tại ở chỗ này không cần ngươi nữa, về tông môn cho ta đi! Nếu vị cô nương này là khách nhân của Dược Tông chúng ta, chúng ta đây nhất định phải có đạo đãi khách!"
Giờ này khắc này, toàn bộ tâm tư của Hoàng Phỉ Phỉ đều rơi ở trên người yêu nghiệt, còn nguyện ý nghe theo phân phó của Lâm Dương ư?
Huống chi, phụ thân của nàng ta là trưởng lão Dược Tông, mình còn không cần nghe theo mệnh lệnh của một quản sự!
"Lâm quản sự, đừng quên thân phận của ngươi!" Hoàng Phỉ Phỉ cười lạnh một tiếng, quét mắt nhìn Lâm Dương, bên môi dương lên độ cong khinh miệt: "Hoàng Phỉ Phỉ ta làm việc, còn không đến lượt ngươi tới thuyết giáo! Hơn nữa vừa rồi ngươi đã muốn bảo vệ nữ tử này, có phải nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799474/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.