Edit: Kaylee
Những năm gần đây, hắn làm bạn với nàng đã đủ chứng minh phần cảm tình này rồi.
"Được."
Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân mở mắt, ngóng nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của nam tử trước mặt, ánh mắt kiên định nói.
Thiên Bắc Dạ nở nụ cười.
Nụ cười này của hắn đẹp hơn tất cả trong quá khứ, làm cho trái tim của Cố Nhược Vân không hiểu sao đập mạnh một nhịp, không tự chủ được nghĩ tới cảnh tượng lần đầu gặp gỡ.
Nàng vĩnh viễn quên không được nam tử tuyệt sắc nằm trong quan tài lạnh như băng, cũng quên không được cái thoáng nhìn kinh hồng năm đó, llêqquýđđônn phỏng chừng đời này Cố Nhược Vân cũng không thể nghĩ đến, năm đó nam tử mất trí nhớ được nàng nhặt về, ở nhiều năm sau sẽ trở thành vướng bận vĩnh viễn của nàng.
Thiên Bắc Dạ bế Cố Nhược Vân dậy, nhẹ nhàng đặt ở trên giường, ngón tay hắn vuốt ve mặt của nữ tử trên giường, trong mắt đỏ không có thị huyết âm lãnh như khi đối mặt với những người khác, có chỉ là tràn đầy dịu dàng.
"Nữ nhi bảo bối, vừa rồi ta còn có một việc quên nói với con."
Phanh!
Lại vào một khắc này, cửa phòng bỗng nhiên bị một bàn tay đẩy mở ra, lập tức giống như một chậu nước lạnh rót xuống từ trên đỉnh đầu của Thiên Bắc Dạ, làm cho khuôn mặt tuyệt mỹ kia của hắn nháy mắt đen như đáy nồi, đen mặt nhìn về phía cửa.
Nhưng mà, ở trong nháy mắt Hồng Liên Lĩnh chủ bước vào cửa phòng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799447/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.