Edit: Kaylee
Mắt thấy hai người đánh càng túi bụi, rốt cục Cố Nhược Vân cũng phục hồi tinh thần lại, cau mày nói: "Hai người các người tất cả đều dừng tay cho ta."
Ở trong nháy mắt dứt lời, hai người trong hư không đều thật nghe lời dừng tay, chỉ là hai người vẫn nhìn nhau không vừa mắt, ai cũng không cam lòng rơi lại phía sau!
"Tiểu Dạ."
Cố Nhược Vân có chút bất đắc dĩ cười khổ một tiếng: "Làm sao chàng trở nên vọng động như vậy?"
Thiên Bắc Dạ nhìn hồng y nam tử, cuối cùng vẫn hạ xuống từ trong hư không, đứng ở bên người Cố Nhược Vân, vẻ mặt ủy khuất nói: "Vân Nhi, l^q"đ trong tay hắn có bức họa của nàng, khẳng định có ý đồ bất lương đối với nàng! Ta chỉ muốn đoạt lấy bức họa kia mà thôi, hắn không cho ta, chúng ta lập tức đánh lên."
Không sai!
Theo Thiên Bắc Dạ, khẳng định là người kia có ý đồ gây rối, nếu không mà nói vì sao trong tay hắn lại có được bức họa của Cố Nhược Vân? Hơn nữa còn khắp nơi hỏi thăm tin tức của nàng.
Này không phải là có ý đồ bất lương thì là cái gì?
Giờ phút này, hồng y nam tử lại không còn để ý tới Thiên Bắc Dạ, đôi mắt nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân.
Trong mắt kia có kích động, còn có vui sướng, nhưng càng nhiều hơn chính là áy náy.........
Nhiều năm như vậy, từ sau khi nàng sinh ra, mình đã không có một ngày làm bạn bên nàng.
Thế cho nên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799396/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.