Edit: Kaylee
"Thật có lỗi, bản đế lâm thời có việc, cho nên đã tới chậm."
Xôn xao!
Hạ Sơ Tuyết xốc lên khăn voan đỏ trên đầu, ánh mắt kích động mà khẩn trương nhìn bóng dáng màu vàng từ trên trời hạ xuống kia, nước mắt không tự chủ được chảy xuống từ trong mắt, giọng nói run run hỏi: "Kim đại ca, người đã đến rồi?"
Hắn nhất định là đến mang nàng đi, không sai, nhất định là như vậy!
Nàng ta biết, Kim đại ca tuyệt sẽ không nỡ để nàng ta gả cho nam nhân khác.
Kim Đế chậm rãi hạ xuống trong đại đường, con ngươi màu vàng lạnh lùng không chứa cảm tình liếc mắt nhìn Hạ Sơ Tuyết, giọng nói lạnh lùng như băng, cũng làm cho trái tim của Hạ Sơ Tuyết lạnh xuống.
"Ngươi là muội muội của Vân Nhi, cho nên, ta tới tham gia hôn lễ của ngươi."
Nhất thời, sắc mặt của Hạ Sơ Tuyết càng trắng bệch, lòng của nàng ta chưa từng tuyệt vọng giống như bây giờ, ánh mắt bi thiết nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân.
"Kim đại ca, người —— "
"Khụ khụ!"
Mắt thấy Hạ Sơ Tuyết sắp sửa nói ra lời nói sai, Hạ Minh vội vàng ho khan hai tiếng, ngăn cản nàng ta nói ra miệng.
Ở khoảnh khắc này, Hạ Sơ Tuyết mới hồi phục tinh thần lại, hơi hơi rũ mắt.
Sao nàng ta lại quên?
Hiện giờ mình chỉ là một phế vật, như thế nào xứng Kim Đế? Nếu mình thật sự biểu lộ ra tình yêu đối với Kim Đế ở chỗ này, l^q"đ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799365/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.