Edit: Kaylee
"Chu Tước ở Lưu Phong quốc?"
Bá!
Cố Nhược Vân đột nhiên đứng lên, trên mặt mang theo vẻ kích động: "Chàng nói là sự thật?"
"Đúng vậy," Thiên Bắc Dạ buông chén trà, khóe môi nâng lên, nâng thành một độ cong tuyệt mỹ: "Cho nên ta mới đến Lưu Phong quốc này, l.q.đ không nghĩ tới vừa tới đã nhìn thấy nàng, có lẽ đây chính là duyên phận."
Cố Nhược Vân hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi ngồi xuống.
"Hiện tại chàng có tin tức của nàng ấy?"
"Tạm thời còn không có," Thiên Bắc Dạ lắc lắc đầu: "Cho ta thời gian, ta có thể tìm được nó."
Đang lúc Cố Nhược Vân còn muốn nói cái gì đó, cửa phòng bỗng nhiên bị đụng mở ra, làm cho nàng không tự chủ được nhíu chặt mày lại.
"Là ai bắt đi Lục Trầm?"
Một giọng nói trầm lãnh (âm trầm + lạnh lẽo) chậm rãi vang lên, mang theo tức giận bị dồn nén.
Hạ Minh mắt lạnh nhìn hai người ngồi ở trong phòng, hừ lạnh một tiếng, không chút khách khí cất bước đi đến, tầm mắt dừng ở trên người Thiên Bắc Dạ.
"Vị đại nhân này, ngươi vô duyên vô cớ bắt đi Lục Trầm là có ý gì?"
Thiên Bắc Dạ nở nụ cười, chỉ là trong nụ cười kia lộ ra hơi thở âm trầm.
"Y đùa giỡn vị hôn thê của ta, vốn là đáng chết, ta tạm thời tha cho y một mạng, đã là đặc biệt khai ân."
Ánh mắt Hạ Minh đột nhiên căng thẳng, cười lạnh nói: "Đùa giỡn vị hôn thê của ngươi? Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799314/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.