Edit: Kaylee
Ngoài khách điếm, Cố Nhược Vân liếc mắt một cái lập tức thấy được nam tử đứng ở cửa khách điếm, đáy mắt xẹt qua một chút kinh ngạc, rồi lại bình thường trở lại.
Lấy thế lực của Hạ gia ở hoàng thành, như thế nào không biết mình ở nơi nào?
"Cố cô nương!"
Lúc Cố Nhược Vân muốn đi vào khách điếm, bị một bàn tay bắt được.
Lục Trầm cau chặt mày nhìn về phía Cố Nhược Vân, âm thanh ôn hòa nói: "Vừa rồi có người khác ở, vì không làm cho ngươi không còn mặt mũi, cho nên, có chút lời nói ta không có nói."
Vì không làm cho nàng không còn mặt mũi?
Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng: "Là sợ ta mất mặt, hay là sợ bộ mặt thật của ngươi hoàn toàn bại lộ ở trước mặt mọi người?"
Sắc mặt Lục Trầm đột nhiên biến đổi, có chút tức giận nói: "Ngươi như vậy là có ý tứ gì?"
"Cái gì?" Cố Nhược Vân kinh ngạc quay đầu, kinh ngạc chớp mắt.
"Cố Nhược Vân, đừng cho rằng ta không biết, ngươi là đang lạt mềm buộc chặt!" Lục Trầm hừ lạnh một tiếng: "Ngươi đi Hạ gia vì cái gì? Chỉ vì một tiểu nhân vật như Mạc Thượng Phi kia sao? Không phải ngươi muốn thông qua Mạc Thượng Phi tiếp cận ta à, hiện tại ta đã cho ngươi cơ hội này, ngươi còn muốn như thế nào?"
Cố Nhược Vân ngây ngẩn cả người.
Không sai, nàng xác thực quả thật thực ngây ngẩn cả người, thậm chí cũng chưa thể phản ứng lại.
Người này, vậy mà não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799308/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.