Edit: kaylee
Bạch Âm hít vào một hơi thật sâu, quỳ xuống trước mặt nam tử, trong một cái chớp mắt này, không ai thấy tức giận và không cam lòng trong mắt nàng ta, còn có một chút sát khí mơ hồ có thể thấy được kia.
"Thuộc hạ tuân mệnh! Chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này sẽ về lãnh địa nhận trừng phạt."
Hồng y nam tử không có lại nói thêm cái gì, đồng dạng, cũng không có thương hại gì.
Nếu Cố Nhược Vân không có thực lực bưu hãn như vậy, vừa rồi chết sẽ không phải là Tuyết Linh Lang, mà là nàng.
Cho nên, hắn tuyệt sẽ không tha thứ cho Bạch Âm!
"Sắc trời đã tối muộn, các vị cũng nghỉ ngơi đi, mặt khác, Vân Kình, Huyết Cuồng, hai người các ngươi sửa sang lại những thi thể này rồi lưu trữ lại, làm đồ ăn kế tiếp của chúng ta."
"Vâng, Lĩnh chủ đại nhân."
Hai gã nam tử tên là Vân Kình và Huyết Cuồng kia đi ra, cung kính đáp.
"Tốt lắm, những người khác đều đi nghỉ tạm đi, thuận tiện dựng lều trại của Vân Nhi ở bên cạnh của ta."
Hồng y nam tử nhìn mọi người, sau đó chui vào trong lều trại của mình.
Khi tất cả mọi người vội vàng chuyện của mình, Bạch Âm hít vào một hơi thật sâu, đi tới bên người Cố Nhược Vân, rũ mắt hỏi: "Ta kêu ngươi đi, vì sao ngươi không đi?"
Cố Nhược Vân nhìn Bạch Âm, nhàn nhạt nói: "Lúc trước ta đáp ứng rời đi, cũng không phải bởi vì ngươi kêu ta đi, là bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799204/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.