Edit: kaylee
Bá!
Sắc mặt Bạch Âm lại đại biến, đôi mắt kia càng sốt ruột, nàng ta lại liên tục nháy mắt với Cố Nhược Vân, hi vọng nàng có thể thức thời nhanh chóng rời đi.
Người khác không chào đón nàng, Cố Nhược Vân đương nhiên sẽ không mạnh mẽ lưu lại, nàng đứng lên, nói: "Không cần, bản thân ta có thể rời đi, lee~lqđ sẽ không phiền toái các người, còn có, lúc trước người giúp ta, ta thiếu người một nhân tình, nếu về sau có cần, ta sẽ trả nhân tình này lại cho người."
Trên đời đáng sợ nhất không phải là nợ tình, mà là thiếu một nhân tình, nợ nhân tình vĩnh viễn là khó trả nhất.
Ngay cả Cố Nhược Vân thật có cảm tình đối với hồng y nam tử này, nhưng cũng không đồng ý thiếu một nhân tình này.
"Không được," Hồng y nam tử cau chặt mày: "Chờ sau khi ta làm xong chuyện ta sẽ đưa ngươi an toàn rời đi, hơn nữa ta cứu ngươi, cũng không muốn ngươi trả nhân tình cho ta, sở dĩ ta giúp ngươi, là vì dáng vẻ của ngươi rất giống một cố nhân của ta."
"Cố nhân?"
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, có chút không rõ chân tướng nhìn hồng y nam tử.
"Không sai."
Lúc nói đến cố nhân kia, biểu cảm của hồng y nam tử nhu hòa xuống, con ngươi vốn đang cuồng ngạo không kềm chế được ở giờ phút này tràn đầy nhu tình, không cần nghĩ cũng biết cố nhân kia tất nhiên là người yêu của hắn.
"Nàng là thê tử của ta, cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799192/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.