Edit: kaylee
"Ngươi……..."
Lâm Quân nhận đến kinh hách mãnh liệt, lui lại phía sau mấy bước: "Ngươi đừng tới đây."
Y xoay người muốn chạy trốn, lại bị Thiên Ly trưởng lão mắt sắc phát hiện, thân hình chợt lóe lập tức dừng ở sau lưng của y, chặn đường lui duy nhất của y.
Vệ Y Y nhếch môi cười, chậm rãi đi về phía Lâm Quân: "Yên tâm, ta sẽ không để các ngươi chết dễ dàng, nếu để các ngươi chết như vậy, có thể nào không làm thất vọng lão Môn chủ đã chết đi? Cho nên, ta sẽ làm cho các ngươi mất hết thực lực, tay chân bị phế, mỗi ngày quỳ gối trước mộ phần của lão Môn chủ dập đầu xin lỗi với ông."
Lấy hận ý của nàng đối với bọn họ, như thế nào để cho bọn họ chết dễ dàng?
Nàng sẽ làm cho bọn họ trở thành phế vật, nhận hết khuất nhục và tra tấn, cuối cùng cả đời, đều không thể chết già!
"A!"
Phụt!
Vệ Y Y một kiếm đánh gãy gân tay của Lâm Quân, máu tươi bắn ra, nhiễm đỏ đôi mắt của nàng.
Nhưng nàng không có dừng lại, tốc độ kiếm trong tay cực nhanh, lqđ rất nhanh đã làm cho gân tay gân chân của y đều gãy! Té trên mặt đất vẫn không nhúc nhích! Chỉ có thể dùng ánh mắt hoảng sợ kia nhìn vẻ mặt tươi cười kia của Vệ Y Y.
"Thả ta, cầu ngươi, thả ta."
Y không còn có cao ngạo lúc trước, giọng điệu mang theo cầu xin.
"Ôi," Vệ Y Y vỗ cằm, ý cười trong suốt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799182/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.