Mười năm!
Hắn tin rằng, trong mười năm này, thực lực của Cố Nhược Vân chắc chắn sẽ đạt tới ngưỡng mà nhiều người không thể vượt qua được, lúc đó hoàn toàn không cần phải lo lắng về những Ma Nhân kia.
- Ta đã quyết định
Cố Nhược Vân lắc đầu
- Bất luận là kẻ nào đả thương Ngọc Nhi, để chúng sống thêm một giây, điều này đối với Ngọc Nhi là một sự sỉ nhục! Ta quyết không để cho Tiên Địa sống sót!
Dứt lời, nàng không nói thêm gì nữa, liền hướng về phía trước mà đi, rất nhanh liền biến mất khỏi tầm mắt của Thiên Khải Tôn.
Thiên Khải Tôn bất đắc dĩ cười khổ một tiếng:
- Nha đầu này thật đúng là tính tình ngang bướng, nàng bẩm sinh đã mạnh, thế nhưng Tiên chủ Tiên Địa đều đã là cường giả ở cảnh giới Võ Tôn cao cấp, ngộ nhỡ nàng đánh không lại thì sao?
Nghĩ tới đây, an nguy gì đó của đại lục đều bị Thiên Khải Tôn quên hết, trong lòng tràn đầy khẩn trương cùng lo lắng.
- Không được, ta phải đi xem, nha đầu này xúc động như thế rất dễ chịu thiệt thòi.
Thiên Khải Tôn giả trầm ngâm hồi lâu, liền vội vã đuổi theo.
"Ầm!"
Bên ngoài nơi Tiên Địa tụ tập lều trại, một đạo lực lượng cường đại đột nhiên xông tới, trong nháy mắt liền phá hủy số lều trại đó khiến cho vô số đệ tử của Tiên Địa từ bên trong chật vật trốn thoát.
- Cố Nhược Vân, ngươi làm cái gì vậy?
Vinh Hân tóc tai bù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799143/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.