Nghĩ đến mọi chuyện lúc trước, Cố Nhược Vân trong lòng ấm áp. Cũng dễ hiểu thôi, trong khoảng thời gian nàng vừa đột phá, thật sự đã nhận sự giúp đỡ rất nhiều từ Đông Phương Thiếu Trạch.
Phỏng chừng, thời điểm đó Đông Phương Thiếu Trạch cũng không thể ngờ được, có một ngày, người thiếu nữ nhỏ bé thường bị người khác bắt nạt lúc trước sẽ biến hóa nhanh như vậy. Chỉ với khoảng thời gian ngắn ngủi sáu, bảy năm… nàng đã trở thành nhân vật mà đến cả tam đại thế lực đều muốn có một chút quan hệ.
Mà may mắn làm sao, ngay khi nàng còn là một thiếu nữ nhỏ yếu, hắn đã phát hiện được hào quang của nàng.
"Đúng rồi, Vân Nhi, khoảng thời gian trước, ta nghe người ta nói có một thiếu niên đến đây tìm con."
"Thiếu niên?"
Cố Nhược Vân cau mày, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc: "Hắn có nói mình tên gì không?"
- Không có, nghe nói sau khi biết con hiện tại không có ở đây thì hắn ta đã rời đi rồi. Ta nghe thủ vệ miêu tả: thiếu niên kia có dáng dấp rất thanh tú, đôi mắt rất sạch sẽ, trên người cũng mặc một bộ thanh y giống con, tuổi tác ước chừng khoảng mười sáu, mười bảy tuổi.
Trái tim Cố Nhược Vân bỗng nhiên thắt lại, đôi mắt thanh lãnh hiện ra vẻ kích động.
Chẳng lẽ… thiếu niên kia là Ngọc nhi? Không sai, nhất định là Ngọc nhi! Ngoại trừ Ngọc Nhi, không thể có người nào khác giống như vậy được! Ngọc Nhi thật sự vẫn còn sống!
"Cậu, qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799101/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.