Chương trước
Chương sau
Cố Nhược Vân dừng lại một lát, tiếp tục nói: "Nhưng luyện chế đan dược không đơn giản giống như nấu món thập cẩm, bỏ từng dược liệu một vào là đủ rồi! Rõ ràng dược liệu trong tay hắn ta không đủ độ tinh khiết, còn chứa nhiều tạp chất, cho dù hắn ta bỏ vào theo đúng trình tự, vậy luyện chế lần này cũng không thể thành công. Chỉ là không biết hắn ta lấy đâu ra sự tự tin, không ở trong phòng một mình nghiên cứu, lại chạy đến trước công chúng để mất mặt.

Vừa nghe lời này, trái lại Thiên Khải Tôn Giả nhẹ nhàng thở ra. Quả thật hắn ta thật sự sợ tiểu tử này luyện chế đan dược thành công, lúc đó, vị trí trưởng lão đứng đầu sẽ bị lão bất tử đó chiếm được. Chỉ cần nghĩ đến đó, Thiên Khải Tôn Giả lại cảm thấy không thoải mái. Nếu Linh Thượng Tôn Giả chiếm được vị trí trưởng lão đứng đầu, không biết Linh Tông sẽ xảy ra những loại chuyện gì nữa.

“Xoạt!” Trong lò đan phát ra tiếng trầm đục, ngay sau đó lại im ắng trở lại.

Côn Nam lau mồ hôi dưới cằm, trái tim lơ lửng lại hạ xuống.

Không có ai biết trong khoảng thời gian ngắn này, hắn ta lo lắng biết bao nhiêu, cho dù ở trước mặt người khác hắn ta vẫn tràn đầy tin tưởng, nhưng trong lòng lại rất khẩn trương, hắn ta sợ xảy ra sai lầm sẽ mất mặt với biết bao nhiêu người ở đây! Nhưng chỉ có thể bộc lộ thiên phú siêu nhiên trước mặt mọi người, hắn mới có thể đè bẹp Cố Sanh Tiêu!

Nghĩ tới đây, Côn Nam cắn chặt răng, lại lấy một dược liệu bỏ vào trong lò đan.

“Ùng ục!”

Thấy lò đan không có động tĩnh khác thường, cuối cùng Côn Nam cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó tầm mắt hắn ta nhìn dược liệu cuối cùng ở trước người.

"Các vị, các vị đều biết, Thiên Khải Tôn Giả lấy được phương thuốc dân gian không đầy đủ, trong một năm, ta đọc vô số sách cổ, cuối cùng tìm ra được dược liệu cuối cùng này! Quả cuồng bạo, dược liệu cuối cùng luyện chế ra đan dược này, rất nhanh ta có thể thành công rồi!" Lời nói của hắn ta tràn đầy tự tin, bất giác ảnh hưởng mọi người ở đây.

Nếu Côn Nam thật sự thông qua phương thuốc dân gian, có thể học được thuật luyện đan thất truyền mấy vạn năm, từ nay về sau, hắn ta sẽ được ghi tên vào trong sử sách. Trở thành người số một từ xưa đến nay. Chuyện này vinh quang biết bao nhiêu? Cho dù Cố Sanh Tiêu được tông chủ thưởng thức, cũng không có vinh dự lớn như vậy. Không! Hẳn là kém xa!

Côn Nam càng nghĩ càng kích động, cơ hội ghi tên vào sử sách ở ngay trước mắt, chỉ là những năm sau này đều sẽ có người nhớ rõ tên Côn Nam hắn.

Lúc này, quyền thế gì đó, đồ đệ của trưởng lão đứng đầu gì đó, hắn ta đều không quan tâm! Hắn ta chỉ muốn vinh quang của người số một từ xưa đến nay, chuyện này quan trọng hơn tất cả!

"Không hay rồi!" Sắc mặt Cố Nhược Vân biến đổi: "Vậy mà hắn ta dùng quả cuồng bạo luyện chế đan dược Vũ Linh, người này không muốn sống nữa sao?"

Hắn ta chết thì thôi đi, còn kéo theo đám người bọn họ xuống địa ngục!

"Nha đầu, lời này của ngươi có ý gì?" Thiên Khải Tôn Giả ngây ngẩn cả người, có chút kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân hỏi.

"Không được, không còn kịp rồi!"

Xôn xao!

Cuối cùng Cố Nhược Vân không nói gì, nhanh chóng đến chỗ Côn Nam trên quảng trường.

Nếu chỉ có một mình nàng thì không sao, nàng có thể trốn vào trong thần tháp Thượng Cổ, nhưng nơi này không chỉ có một mình nàng, còn có Thiên Khải Tôn Giả, cùng với Cố Sanh Tiêu đang ở Linh Tông tu luyện.

Dược liệu cuối cùng của Vũ Linh này, vốn là cho cỏ Linh Nguyệt vào để giảm bớt cuồng bạo. Vậy mà hắn ta lại cho thêm quả cuồng bạo vào! Tác dụng của quả cuồng bạo này vốn rất mạnh, nếu gặp phải đan dược Vũ Linh, tất cả Linh Tông sẽ bị san bằng chỉ trong chớp mắt, không còn lại một thứ gì!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.