"Ha hả" Vệ Y Y tỉnh táo lại, cười nhẹ hai tiếng, nói: "Nếu ta không đem độc khí trên người hắn tụ lại một chỗ thì làm sao có thể loại bỏ độc khí? Chẳng lẽ ngươi muốn ta chém mấy trăm đao trên người hắn?"
Ngụ ý chính là vừa rồi Vệ Y Y nàng dùng ngân châm để tụ độc khí lại một chỗ, mấy người họ phải cảm thấy may mắn vì nàng chỉ dùng một chỗ để thải độc!
Dù sao thì nàng cũng không phải Cố Nhược Vân, với thực lực của Cố Nhược Vân hoàn toàn có thể dùng ngân châm làm cho chất độc tự động thải ra, hoặc dùng giải độc đan là có thể giải quyết được độc tố trên người chủ phủ. Nhưng thực lực của nàng không đủ, chỉ có thể dùng phương pháp này để loại bỏ chất độc.
Đại trưởng lão sửng sốt một chút, ánh mắt xuyên qua Vệ Y Y mà nhìn tới nam từ đang nằm trên giường.
Máu tươi màu đen đang không ngừng chảy ra, nháy mắt làm toàn bộ ga giường nhiễm màu đỏ sậm, không biết qua bao lâu, vùng đen xung quanh rốn chậm rãi biến mất, Vệ Y Y mới đi đến, rắc một ít bột thuốc màu trắng lên miệng vết thương để cầm máu. So sánh với lúc trúng độc, dù sắc mặt của chủ phủ vẫn còn tái nhợt, nhưng mùi hôi thối trên người đã biến mất, móng tay cũng đã trở về màu sắc ban đầu.
"Cha!" Thiếu niên chạy như bay tới chỗ nam tử nằm trên giường, bàn tay nho nhỏ nắm chặt bàn tay to lớn của nam nhân, giọng nói kích động:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799056/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.