Hạ Minh!
Bây giờ mỗi khi nghĩ đến hai chữ này, trái tim Hạ Lâm Ngọc đều trở nên run rẩy.
Chẳng qua, hắn có nên nói lời cảm tạ người nam nhân kia hay không? Nếu không nhờ hắn, mình vẫn đang phải sống trong thân thể suy nhược, là một tên thiếu niên phế vật cần tỷ tỷ bảo vệ, chính vì hắn mà mình mới có cơ hội có được cuộc sống mới.
Thiếu niên nắm chặt nắm đấm, nỗi đau xé rách tim gan lúc trước dường như lại cảm nhận được.
Hắn ta không thể quên Lục Trầm - tên cặn bã đó đã chia cắt cơ thể còn đang sống của hắn. Thời điểm bị moi tim đào phổi, Hạ Lâm Ngọc vẫn nhìn thấy đôi mắt của tỷ tỷ tràn đầy sự đau đớn, tự trách.
Nàng nhất định là đang tự trách mình đã đem hắn phó thác cho Lục Trầm, khiến hắn phải bị kết cục như vậy!
- Đông Nhạc đại lục, Hạ Minh, Lục Trầm, Hạ Sơ Tuyết!
Nắm tay đang nắm chặt của thiếu niên dần nới lỏng, đôi mắt kiên định nhìn về phía bầu trời xa xăm…
- Một ngày nào đó, ta sẽ quay về, thù xưa hận cũ, ta sẽ cùng tỷ tỷ thanh toán rõ ràng với các ngươi!
Dứt lời, hắn không còn nói thêm một điều gì nữa, một lần nữa hướng về phía trước mà đuổi theo, thân ảnh nhanh như một tia chớp, người ở phía dưới chỉ có thể thấy một đạo ánh sáng xẹt qua bầu trời, sau đó lại biến mất…
Tử Minh phủ, một trong ba thế lực lớn nhất, chiếm vị trí cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799038/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.