Thiên Bắc Dạ ôm Cố Nhược Vân vào trong ngực lần nữa, ôm chặt giống như sợ nàng sẽ rời đi.
Loại đau khổ này, hắn không muốn trải qua thêm lần thứ hai nữa.
- Vân Nhi, xin lỗi nàng!
Xin cho ta ích kỷ một lần, ta thực sự không chịu nổi chuyện nàng rời bỏ ta mà đi.
Trong góc, Viêm trừng mắt nhìn cặp nam nữ đang ôm ấp kia, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Nhưng đúng lúc này, Thiên Bắc Dạ dường như nhớ tới ở trong Thượng Cổ Thần Tháp vẫn còn một con thú nhỏ nữa, đôi mắt hắn lập tức trầm xuống, đôi môi khẽ nhếch lên:
- Cút!
“Oanh!”
Ngay sau một chữ đó vang lên là một lực đạo đánh tới, trực tiếp đẩy Viêm bay ra ngoài.
Viêm cảm thấy vô cùng oan ức, đoán chừng hắn chỉ khi ở trước mặt chủ nhân mới được nhẹ nhàng như vậy, còn đối với những người khác, luôn luôn tỏ ra hung dữ.
Mà hắn cũng đâu có làm gì chứ, là chính hai người muốn tới Thượng Cổ Thần Tháp thân mật, mắc mớ gì tới hắn?
Hắn chỉ là chút nước tương thôi mà!
Nếu là trước đó, Thiên Bắc Dạ không nhớ tới sự tồn tại của Viêm, cho nên mới không nổi giận, nhưng bây giờ sau khi biết được mình vì Cố Nhược Vân mà hàng phục Thú Tộc, không nghe theo lời của nàng, khiến nàng thiếu chút nữa đã mất mạng ở Hạ gia, lồng ngực hắn liền cuộc trào tức giận.
Nếu không phải thấy hai người có khế ước chủ tớ, hắn đã muốn lấy mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799033/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.