Tốt xấu thế nào nó cũng là Thần Khí nhất tộc, vậy mà lại đặt cho nó cái tên như vậy!
Cố Nhược Vân hiển nhiên không để ý tới tâm tình của nó, giơ tay bắt nó lại từ trong không trung, chợt đem tinh thần lực hướng về phía chiếc hộp màu đen thăm dò.
Nhất thời, một mảnh hỗn độn chiếu vào trong mắt, mờ mịt một mảng khiến nàng không thể thấy thứ gì, Cố Nhược Vân Nhiu mày, thu hồi tinh thần lực của mình, nhìn Thiên Bắc Dạ:
- Đây là loại không gian Thần Khí gì?
- Hỗn Độn
Thiên Bắc Dạ rơi vào trầm tư, một lúc lâu, con ngươi đỏ của hắn dừng lại trên người Cố Nhược Vân
- Hỗn Độn mặc dù không bằng Thượng Cổ Thần Tháp, nhưng trong Thần Khí cũng là dạng xuất hiện trước. Trong Hỗn Độn, thời gian không giống với bên ngoài, một năm trong đấy gần tương đương với một tháng ở bên ngoài. Đồng thời ở trong này linh khí đầy đủ, thích hợp tu luyện.
Cố Nhược Vân trong lòng vui vẻ:
- Không nghĩ tới Tiểu Hắc này còn có tác dụng lớn như vậy, lần lưu đày này cũng không coi là vô ích.
- Vân Nhi, nàng chớ mừng vội, nàng còn chưa đã rõ lai lịch của Hỗn Độn!
Thiên Bắc Dạ nhìn nữ tử trước mặt, đôi mắt đỏ mang ý cười ngày càng đậm:
- Là mấy vạn năm trước, một gã cường giả vì thế lực của mình mà cố ý kiến tạo! Khi đó thực lực của nàng đã gần đạt đến Đỉnh Phong, không cần phải thu nạp thêm linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2799014/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.