Không có bất cứ điều gì báo trước, bàn tay nam nhân đưa lên bóp chặt cổ của nàng ta, hắn nở nụ cười, nụ cười khuynh quốc khuynh thành kia rõ ràng lộ ra sát khí khát máu.
- Ngươi có biết hay không, lời ngươi vừa nói, chính là đang tìm chết!
Đau đớn cùng hô hấp khó khăn cuối cùng cũng khiến Nam Cung Nguyệt đang chìm đắm trong cái đẹp tỉnh lại, nàng kinh ngạc nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, trong mắt hiện lên tia sợ hãi.
- Không!
“Phanh!”
Thiên Bắc Dạ tàn nhẫn ném Nam Cung Nguyệt ra ngoài, khiến cơ thể nàng ta đập cào vách tường, làm cho toàn bộ vách tường này sụp xuống, gạch đá vỡ ra vùi lấp thân thể của Nam Cung Nguyệt, chỉ chừa lại cái đầu, nàng ta dùng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn Thiên Bắc Dạ.
Từ đầu đến cuối, Cố Nhược Vân vẫn luôn đứng bên người Thiên Bắc Dạ, khuôn mặt vẫn thanh lãnh như cũ, chỉ khi nhìn về nam tử trước mặt mới có một tia ấm áp.
Thật lâu sau, nàng mới đưa ánh mắt sang nhìn Nam Cung Nguyệt, trên dung nhan thanh tú hiện lên nụ cười nhàn nhạn.
- Nam Cung Nguyệt, ngươi giống như đã quên mất lời nói trước đó của ta, quá tam ba bận, ta đã tha cho ngươi hai lần, lúc này, ta sẽ không thả ngươi đi.
- Khụ khụ!
Nam Cung Nguyệt ho khan hai tiếng, ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân.
- Nơi này là Dạ gia, nếu ngươi dám ra tay với ta, Dạ gia sẽ không bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798998/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.