Edit: kaylee
Sắc mặt của Nam Cung Nguyệt rất là khó coi, nàng hừ hừ, trên khuôn mặt cao nhã (thanh cao tao nhã) hiện lên hàn ý.
"Cô nương, ngươi xác định muốn cự tuyệt ta? Nói thật, từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ không ai dám ngỗ nghịch ý tứ của ta, ngươi xác định không đồng ý làm bảo tiêu của ta? Nếu mười năm sau ngươi còn muốn tiếp tục, lqd ta có thể trả cho ngươi một vạn Kim tệ mỗi năm, như vậy ngươi vẫn muốn cự tuyệt?"
Nam Cung Nguyệt thật sự có chút không dám tin, nữ nhân này cả người phong trần mệt mỏi, hiển nhiên gia cảnh tương đối bần hàn, một vạn Kim tệ, đối với những người này mà nói chính là mê hoặc trí mạng, nàng lại cự tuyệt…….....
Nữ nhân này, khẳng định là đang giả thanh cao!
Người giống như nàng, căn bản không có khả năng không ái tài!
"Ta nói, ta không có hứng thú."
Cố Nhược Vân cũng không ngẩng đầu lên một chút, giọng nói thanh lãnh vang lên: "Mặt khác, hiện tại, ngươi lập tức tránh ra cho ta!"
"Ngươi…….." Nam Cung Nguyệt tức đến mức cả người run run, nàng lại hỏi một lần: "Ta tự cho ngươi cơ hội cuối cùng, rốt cuộc ngươi có nguyện ý hay không! Nếu ngươi thật sự không đồng ý, hiện tại ta đây cũng chỉ có thể bắt ngươi trở về phủ Thành chủ."
"Tránh ra!"
Giọng nói này, rất là thanh thiển (trong, nhẹ),nhưng mà không biết vì sao, Nam Cung Nguyệt cảm thấy có một nắm tay dừng ở trước ngực của nàng, nàng ‘phụt’ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798951/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.