Edit: kaylee
Cố Nhược Vân vừa bước vào Hắc Nham Thành, đã cảm thấy được ánh mắt của cư dân trong thành nhìn nàng đều tràn ngập quái dị, làm cho nàng không tự chủ được nhíu mày, nhưng cũng cũng không có nghĩ nhiều lập tức đi về phía Mộ Dung thế gia.
Nàng đương nhiên không biết, trước lúc nàng trở về các thế gia đều đã truyền bức họa của nàng đi xuống, lqd chỉ sợ đệ tử nào đó trong gia tộc chưa từng thấy Cố Nhược Vân mà không hiểu chuyện trêu chọc sát thần này! Sát thần này ngay cả Lang Nha đạo tặc đoàn đều trực tiếp diệt, muốn diệt bọn họ chẳng phải là dễ dàng?
Vì vậy mắt thấy bóng dáng màu xanh bước vào trong thành kia, tất cả mọi người nhịn không được tránh ra một con đường, ánh mắt nhìn nữ tử hoặc khát khao, hoặc sợ hãi........
Lúc này Mộ Dung thế gia sớm đã nhận được tin tức, toàn bộ đều đứng ở ngoài cửa ngóng trông, nghênh đón sự trở về của nàng.
Vì thế, Cố Nhược Vân mới vừa đi đến ngoài cửa Mộ Dung thế gia, đã có một bóng dáng nhanh chóng vọt ra từ trong cửa, thân thể mềm nhỏ hung hăng đâm vào trong lòng của Cố Nhược Vân, nụ cười sáng như ánh mặt trời.
"Cố bảo tiêu, ta biết ngươi không có việc gì mà."
Dạ Nặc chớp cặp mắt sáng chói như sao, cười ‘hì hì’ nhìn nữ tử trước mặt.
"Thế nào các ngươi đều ở đây?" Cố Nhược Vân nhíu mày, nhìn về phía mọi người Mộ Dung thế gia đứng nghênh đón ở cửa, giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798908/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.