Edit: kaylee
Từ trong sơn cốc, giọng nói của Cố Nhược Vân vang vọng trong trời đất, vang vọng từng hồi, vòng quanh bên tai, thật lâu không dứt.
Chỉ có ngọn lửa màu tím còn không có tán đi kia tản mát ra ánh sáng tà khí ——
Đúng lúc này, ‘ầm’ một tiếng, trong hỏa diễm màu tím tản mát ra một luồng ánh sáng màu tím, lqd ánh sáng kia quá mức chói mắt, làm cho Cố Nhược Vân cũng nhịn không được ngẩng đầu nhìn lại.
Chậm rãi, ngọn lửa tắt, ở phía trên mặt đất vừa rồi Tử Tà biến mất, một quả trứng bị ánh sáng màu tím vây quanh yên tĩnh nằm ở nơi đó.
"Đó là……. Trứng Phượng Hoàng?"
Tâm Cố Nhược Vân vô cùng căng thẳng, nàng vội vàng bò lên từ trên đất, hai bước đã đi tới trước trứng Phượng Hoàng, ngón tay run nhè nhẹ, nhẹ vỗ về quả trứng Phượng Hoàng hình bầu dục kia.
Phía trên quả trứng kia, khắc rõ một con Phượng Hoàng giương cao cánh, làm cho nước mắt của Cố Nhược Vân dừng không được mà rơi xuống.
"Tử Tà."
Nàng ngồi xổm xuống, dè dặt cẩn trọng ôm trứng Phượng Hoàng lên, gắt gao dán lên hai gò má, động tác kia vô cùng mềm nhẹ, chỉ sợ không cẩn thận làm vỡ.
"Ta đã rõ vừa rồi ngươi nói là có ý tứ gì, thì ra, ngươi nói dùng một loại phương thức khác làm bạn với ta, l^q"đ chính là như thế." Giọng nói của Cố Nhược Vân không tự chủ được mang theo kích động: "Nhưng mà, ngươi còn ở, thật tốt, cho dù ngươi không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798892/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.