Edit: kaylee
"Lão đầu đáng chết, ngươi vuốt lương tâm của mình xem, có phải nhi tử đã chết kia của ngưoi thật sự sẽ nghe lời nói của Cố bảo tiêu hay không? Phỏng chừng y còn cho rằng Cố bảo tiêu muốn đoạt bảo bối của y đấy."
Thật hiển nhiên, lời này của Dạ Nặc đã nói ra tiếng lòng lúc ấy của Diệp Phàm.
Đúng vậy, trong nháy mắt Cố Nhược Vân bảo y dừng lại, trong đầu y chỉ có một ý nghĩ, chính là Cố Nhược Vân không muốn để cho y lấy được bảo vật trước, cho nên mới muốn ngăn y lại.
Làm sao y có thể ngoan ngoãn nghe lời? Bảo bối trong Đế Vương Chi Mộ là của y!
Bất luận kẻ nào đều không cho phép đoạt!
Hắc Báo nhíu mày, nhìn vẻ mặt dữ tợn của Diệp Lạc, cũng không nói thêm gì.
Mạc Ly Ưu vẫn là mỉm cười trước sau như một, tư thái ngăn cách kia, lqd giống như tranh đấu lại lớn hơn nữa cũng không có quan hệ gì với hắn.
Chỉ có Mai Tuyết là hưng trí nồng đậm nhìn Cố Nhược Vân, trong đôi mắt phượng tràn đầy hứng thú.
Nha đầu kia, vậy mà có thể nhận ra trong không khí ẩn chứa lực lượng của quả Cuồng Bạo, xem ra thành tựu ở phương diện y học cũng không thấp! Mà vừa rồi ngay cả nàng cũng không có thể phân biệt ra!
Có ý tứ, thật có ý tứ!
Không biết Mộ Dung thế gia này là làm thế nào tìm được loại đệ tử này.
"Tiểu tử thối, ngươi cũng muốn chết!!!"
Diệp Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798851/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.