Xoẹt!
Này vừa mới nói xong, thư sinh lập tức ‘xoẹt’ một tiếng thu hồi quạt xếp, tầm mắt nhàn nhạt quét về phía Mộ Dung lão gia tử đang tức giận, cười cười: "Xem ra có vẻ người Hắc Nham Thành các ngươi không chào đón chúng ta."
Lang Nha đạo tặc đoàn và Hắc Nham Thành không có ân oán gì, nhưng mà, nơi này là Đế Phong lĩnh, nếu Lang Nha đạo tặc đoàn cũng tham dự tìm kiếm kế tiếp, vậy bảo vật bọn họ lấy được lại phải phân nhiều ra một phần, đây là tất cả mọi người không muốn.
Vì vậy ánh mắt của tất cả mọi người đều cảnh giác nhìn đám khách không mời mà đến này, hơn thế còn có một số người trực tiếp tức giận trừng mắt nhìn Diệp Lạc, trong lòng sớm đã thiên đao vạn quả (róc xương lóc thịt) lão.
Nếu không có những người này, bảo vật Đế Vương Chi Mộ cũng sẽ không cần phân chia với Lang Nha đạo tặc đoàn.
Diệp Lạc cũng không để ý những ánh mắt tức giận kia, vẫn như cũ mang vẻ mặt nịnh nọt đứng ở phía sau Lang Nha đạo tặc đoàn, có lẽ ở trong mắt những người khác, l.q.đ Lang Nha đạo tặc đoàn đến là vì chia một chén canh, nhưng mà, lão lại là vì đối phó những tên khốn Mộ Dung thế gia đáng chết!
Chỉ vì muốn tiêu diệt Mộ Dung thế gia, những người khác nghĩ như thế nào không có quan hệ gì với lão.
"Ha ha."
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Mạc Ly Ưu nâng lên một chút tươi cười yếu ớt, dưới ánh mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798848/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.