Edit: kaylee
"Hắt xì!"
Hắc Nham Thành, phía trên ngã tư đường nhộn nhịp, lúc đến phòng đấu giá rồi Dạ Nặc lại đột nhiên ‘hắt xì’ một tiếng, hắn sờ sờ cái mũi, thì thào lẩm bẩm: "Kỳ quái, thế nào ta lại có cảm giác có người đang mắng ta?"
"Như thế nào?"
Lục Thiếu Thần có chút nghi hoặc nhìn Dạ Nặc, hỏi.
Dạ Nặc chớp mắt: "Một lão gia tử chửi bới ta ở sau lưng mà thôi, Lục đại ca, tiến vào hội đấu giá cần danh thiếp sao?"
"Tiểu huynh đệ quá lo lắng," Lục Thiếu Thần cười cười: “Hội đấu giá Hắc Nham Thành chúng ta không cần danh thiếp, hơn nữa lấy địa vị của Mộ Dung thế gia ở Hắc Nham Thành, trực tiếp đi vào là được rồi."
"À, vậy đi thôi."
Dạ Nặc theo bản năng nhẹ nhàng thở ra.
Vừa rồi hắn còn đang rối rắm, vạn nhất tiến vào hội đấu giá cần danh thiếp, vậy hắn báo tên của mình, lqđ hay là một cái tên hư cấu! Dù sao Vân Lạc gia gia và lão gia tử nhà mình là hảo hữu, nếu bị lão gia tử kia biết mình ở Hắc Nham Thành, nhất định sẽ đến bắt hắn về!
Nghĩ đến cảnh tượng kia, Dạ Nặc lập tức nhịn không được sợ run cả người!
Cố Nhược Vân nhìn tiểu thiếu niên bên cạnh, đáy mắt xẹt qua một tia sáng sắc bén, cũng không nói thêm cái gì.
Ngay tại lúc nàng thu hồi suy nghĩ, một giọng nói kiêu ngạo truyền đến từ phía trước.
"A, ta tưởng là ai chứ, thì ra là bao cỏ Nhị tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798758/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.