Edit: kaylee
"Dừng tay, ngươi ****** dừng tay cho ta!"
Trái tim của Côn Nam đều hung hăng co lại, vừa định muốn đánh về phía Thi Vân, thì nhìn thấy ánh mắt nhìn về phía mình của Cố Nhược Vân, ánh mắt kia làm cho lục phủ ngũ tạng của y đều đau lên theo, run rẩy ngã trên mặt đất.
Y biết, là độc dược Cố Nhược Vân đút cho mình nổi lên tác dụng!
"Cố Nhược Vân, ngươi sẽ hối hận! Nếu ngươi dám làm như vậy, ngươi tuyệt đối sẽ hối hận!!!"
Hận!
Y thật sự rất hận!
Nữ tử này, vậy mà làm cho người ta bắt nạt Thi nhi y âu yếm ở ngay trước mặt y như thế!
Ngũ Nguyệt cũng không có ngừng động tác trong tay, đè nén những năm gần đây bạo phát toàn bộ ở giờ khắc này.
"Thi Vân, lúc trước ngươi cho ta chịu tám mươi hai khổ hình, hiện tại trên người của ta có mấy ngàn vết thương, ngươi muốn trông thấy sao? Ta còn nhớ rõ cái loại cảm giác ngươi khắc bàn ủi vào trên người ta lúc trước kia, ta thậm chí có thể ngửi được mùi khét kia, l^q"đ nhưng mà ngươi thì sao, không chỉ đối với ta như thế, còn dùng nước muối tắm rửa cho ta, hơn nữa còn để cho giòi bọ bò khắp cơ thể của ta, ngươi có biết cảm giác khi ta nhìn giòi bọ kia bò ở trên thân thể của ta sao? Hiện tại nhớ tới vẫn buồn nôn!"
Vốn mọi người còn cho rằng Ngũ Nguyệt tàn nhẫn, hiện giờ nghe được lời của nàng, lập tức thổn thức không thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798656/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.