Edit: kaylee
Đám người vốn chưa khôi phục yên lặng, lại càng thêm chấn động vì lời nói của Thiên Khải Tôn Giả.
"Đan dược? Thiên Khải Tôn Giả nói viên đường đậu kia là đan dược trong truyền thuyết? Trời ạ, ta không có nghe lầm chứ?"
"Trời của ta, kia thật là đan dược? Cường giả như Thiên Khải Tôn Giả nói tuyệt đối không có sai, khó trách nàng có dũng khí lớn như vậy dám vũ nhục Lâm thiếu, không nghĩ tới trong tay nàng vậy mà lại có đan dược, rốt cuộc nữ nhân này có lai lịch gì?"
Cố Nhược Vân mặc kệ lời bàn tán trong đám người này, cũng không liếc mắt nhìn khuôn mặt trắng bệch của huynh muội Lâm gia một cái nào, vươn tay về phía Thiên Khải Tôn Giả: "Trả đan dược của ta lại cho ta."
"Không trả."
Thiên Khải Tôn Giả lui về sau mấy bước, vô sỉ nói: "Thứ đến trên tay ta, ta sẽ không trả lại."
Khuôn mặt Cố Nhược Vân đen lại: "Thế nào ta lại cảm thấy người còn giống kẻ ác hơn cả Độc Tôn? Hiện tại người đã có thực lực cấp bậc Võ Tôn, muốn đan dược này cũng không có tác dụng gì, mau trả lại cho ta."
Nghe vậy, Thiên Khải Tôn Giả đảo mắt: "Ta không dùng, nhưng ta có thể cho đồ đệ của ta dùng, nha đầu, chúng ta coi như là bạn vong niên, ngươi sẽ không keo kiệt như thế, ngay cả một viên đan dược cũng không cho ta chứ?"
Cố Nhược Vân rất bất đắc dĩ, có người vô sỉ đến loại cảnh giới này, nàng thật đúng là mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798492/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.