Edit: kaylee
"Vân Nhi, thực lực của nam nhân kia rất mạnh, nhưng mà, cữu cữu tin tưởng, cho dù thực lực của hắn cường thịnh cỡ nào, cũng sẽ không rút kiếm chỉ về phía con," Đông Phương Thiếu Trạch dịu dàng cười: "Bên cạnh con có hắn, sau này mặc kệ muốn làm gì, cữu cữu đều yên tâm."
"Cữu cữu…...."
Trong lòng Cố Nhược Vân chảy qua một trận lo lắng: "Bất luận sau này đường con đi dài bao nhiêu, Đông Phương Thiếu Trạch người, vĩnh viễn là người thân ở trên đời này của con, Đông Phương thế gia, cũng là hậu thuẫn của con."
Đông Phương Thiếu Trạch sửng sốt một chút, lời này của Vân Nhi là có ý tứ gì? Chẳng lẽ là nói, nàng đã thừa nhận Đông Phương thế gia?
Kinh hỉ (ngạc nhiên vui mừng) này thật sự đến quá nhanh, thế cho nên làm Đông Phương Thiếu Trạch không thể phục hồi tinh thần lại...........
"Cữu cữu, nghe nói một tháng sau chính là sinh nhật của ngoại tổ mẫu, hiện tại các người có thể chuẩn bị cho sinh nhật của bà, một tháng sau, con tất nhiên sẽ làm cho bà xuống núi."
Cố Nhược Vân chớp mắt, nâng môi cười nói: "Nhưng mà một tháng này, con sẽ ở phía sau núi bồi ngoại tổ mẫu, chờ ngày sinh nhật của bà, chúng ta mới sẽ xuất hiện."
Nghe nói như thế, Đông Phương Thiếu Trạch phục hồi tinh thần lại: "Vân Nhi, con nguyện ý trở về Đông Phương thế gia?"
"Không sai," Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Lão gia tử nói ở ngày sinh nhật ấy nói ra thân phận của con."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798479/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.