Edit: kaylee
Cố Nhược Vân nhìn khuôn mặt kiên định của thiếu nữ thật sâu, hình như thời gian trôi qua thật lâu, có lẽ vì quá lâu nàng không có mở miệng, không đạt được mục đích của bản thân, tâm La Lỵ khẩn trương lên.
Cũng đúng, bên người nàng có nhiều cường giả như vậy, bản thân nhỏ yếu như vậy, làm sao nàng lại có thể để ý mình.
Ngay tại lúc trái tim của La Lỵ sắp ngừng nhảy lên, rốt cục Cố Nhược Vân cũng nói chuyện.
"Chờ lúc ta rời đi, ngươi theo ta đi đi."
Cái gì….... Cái gì?
La Lỵ bỗng chốc ngẩn ra, giật mình nhìn Cố Nhược Vân, có chút không thể tin vào tai của mình, thế nào nàng cũng không nghĩ tới, Cố Nhược Vân sẽ nhận nàng.
Những người khác cũng thật nghi hoặc, thiên phú của La Lỵ bình thường, thực lực cũng không tính là rất cường đại, vì sao nàng lại nguyện ý để cho nàng ấy đi theo?
"Ta biết các ngươi đều thật nghi hoặc, nhưng mà, từng người bên người ta đều không tính là thiên tài gì, một người không có thiên phú cũng không đáng sợ, đáng sợ là bọn hắn không có nghị lực! Vừa rồi ánh mắt của nàng làm cho ta chấn động rất lớn, ta thu nàng, cũng không phải vì nàng là người Ngọc nhi muốn bảo vệ, mà là….... Nàng là một cường giả! Có được nghị lực lớn và nội tâm kiên định như thế, ta tin tưởng cho dù nàng không có thiên phú, nhưng đợi một thời gian, cũng sẽ trở thành cao thủ danh chấn một phương đại lục!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798425/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.