Edit: kaylee
"Độc Tôn, cái này ngươi nói sai rồi, lệnh bài này không phải lệnh bài của trưởng lão Linh Tông, mà là trưởng lão trên danh nghĩa, nàng có được tên tuổi trưởng lão, lại không cần thực hiện nghĩa vụ gì, ta biết ngươi nhìn ra thiên phú của nha đầu kia, ta cũng không ngoại lệ, ai không muốn có nhiều hơn một bằng hữu cường đại? Hơn nữa nếu nàng trưởng thành lên, về sau khẳng định có ích rất lớn với cả đại lục, huống chi, nghĩa vụ của Tam Đại Chế Tài chúng ta chính là tìm kiếm thiên tài, hơn nữa làm cho bọn họ trưởng thành lên."
Thiên Khải Tôn Giả bĩu môi, nha đầu kia vừa thấy đã không phải là loại người chịu người hạn chế, làm sao ông có thể làm cho nàng hạn chế ở trong Linh Tông? Ông sẽ cho nàng tự do tuyệt đối, làm cho nàng nhanh chóng trưởng thành lên.
Hơn nữa, nàng cũng không cho rằng, ở bên ngoài trưởng thành sẽ kém hơn Linh Tông! Điều này cũng khác biệt tùy theo mỗi người, ví dụ như nàng, có thể ở bên ngoài trưởng thành đến trình độ như thế, cũng đã chứng minh thế giới bên ngoài thích hợp với nàng hơn.
Nếu một con chim bị nhốt ở trong lồng, thì sẽ thành chim hoàng yến, rốt cuộc bay không cao, chỉ có thể bị nhìn ngắm.
"Đa tạ," Cố Nhược Vân thu hồi lệnh bài, rồi sau đó hình như nàng nhớ tới cái gì đó, quay đầu nhìn về phía Độc Tôn, hỏi: "Độc Tôn, ta có một việc muốn hỏi người."
"Mời nói."
Khuôn mặt âm trầm của Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798342/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.