Edit: kaylee
Giờ phút này, đôi mắt Hồng Quân tham lam nhìn mảnh dược liệu kia, ánh mắt phát ra ánh sáng, may mắn lúc này đây lão không có nghe theo tên khốn Hạ Tử Hi kia, nếu không những dược liệu này còn không phải đều bị nữ nhân này lấy mất? (L: ừ, không đi theo người ta chắc gì mi đi được đến đây?)
Cố Nhược Vân cau mày, nhàn nhạt nói: "Ta nói rồi, tốt nhất là các ngươi đừng đến địa phương này, nếu không, xảy ra chuyện gì không có quan hệ gì với ta."
"Ha ha!" Hồng Quân bừa bãi cười phá lên: "Cố Nhược Vân, đừng cho rằng ta không biết ngươi suy nghĩ cái gì, ngươi tất nhiên là thương lượng tốt với tiểu tử Hạ Tử Hi kia, lừa tất cả mọi người chúng ta đi, làm cho các ngươi một mình thu hoạch! Hừ, may mắn ta không có ngu xuẩn như những người đó, nếu không đã bị âm mưu của các ngươi đoạt hết chỗ tốt rồi!"
Chỉ là làm cho Hồng Quân không rõ là, Linh Thú trên Thiên Sơn luôn luôn rất hung mãnh, nhưng mà lão đi theo Cố Nhược Vân này một đường, vậy mà không có gặp phải một con nào.
Vận khí của nha đầu kia vậy mà lại sẽ tốt đến loại trình độ này.
"Mạc Vũ, ngươi không cần phải để ý lão, đi thu dược liệu cho ta."
Cố Nhược Vân hơi ngừng lại, nói: "Nếu lão ngăn cản, vậy giết đi."
"Hừ!"
Hồng Quân ‘hừ’ lạnh một tiếng, trong ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường.
"Chỉ bằng mấy người các ngươi, cũng muốn bắt ta?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798323/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.