Edit: kaylee
"Phụ hoàng, hiện tại con phải đi thỉnh nữ thần lại đây, nhưng mà người ngàn vạn đừng lộ ra biểu cảm đáng khinh kia với nữ thần của con, ngay cả con nhìn cũng nhịn không được muốn chạy."
Bàng Nhiên liếc mắt xem thường, không chút khách khí khinh bỉ phụ hoàng nhà mình một phen.
Nhưng mà, sau khi nói xong câu đó, hắn nhanh chân bỏ chạy, không mang theo một chút do dự nào.
Quả nhiên, ba giây sau, phía sau truyền đến một tiếng quát nổi giận: "Tiểu tử thối, ngươi nói ai đáng khinh? Đứng lại cho lão tử!"
Bàng Tử Hoàng bị tức ngay cả hai chữ ‘lão tử’ cũng phun ra, nhưng mà, sau khi nghe nói như thế, Bàng Nhiên chạy nhanh hơn.
Đứng lại? Hắn có phải ngốc đâu, không chạy khẳng định sẽ mông nở hoa (L: bị đánh nát mông đó ^^)!
"Tiểu tử thối, tốt xấu gì Trẫm cũng là hoàng đế của một quốc gia, ngươi mẹ nó thế mà lại ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho!" Bàng Tử Hoàng tức giơ chân, tiểu tử thối này vậy mà mắng bản thân đáng khinh? Hắn có chỗ nào đáng khinh? Có đáng khinh cũng kém tiểu tử đáng chết kia!
Hắn (BTH) thề, để cho mình gặp được hắn (BN),không đánh hắn tới mông nở hoa, bản thân sẽ không làm hoàng đế này!
Ai khuyên cũng vô dụng!
............
Bên trong phủ Quốc Sư, sau khi Lâm Nhạc nghe được thuộc hạ bẩm báo, hai mắt vốn đã híp lại híp càng nhỏ, còn có một tia sắc bén chợt lóe lên.
"Ngươi nói mập mạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798111/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.